Chậc chậc...
Nghĩ đi nghĩ lại,cuộc sống của mình, nếu như không trở thành fan-girl có lẽ đã chết chìm trong nhàm chán và mệt mỏi ấy chứ.
Cám ơn BOY-LOVES, cám ơn Đam Mỹ, cám ơn shounen-ai, cám ơn chúng hủ etc...
Mỗi ngày thức dậy, trong lúc lơ mơ mặc quần áo chuẩn bị đi học, tâm trí vẫn được khai sáng và thúc giục nhờ hình ảnh các anh đẹp giai trong manga or danmei ~ ~ ~
Thay vì mơ mơ mộng mộng về một mối tình cẩm hường sến súa hường phấn tim bay ngọt ngào lỡn mợn với một anh đẹp trai cao to thì tại sao không lui về ở ẩn và chúc phúc cho anh ấy và "người đàn ông của anh ấy" hở các em gái *chớp chớp mắt*
Hủ nữ và những gì liên quan như BL,đam mỹ,hint...tất cả đã khiến cuộc sống của mình có thêm sắc màu, thêm vui vẻ và những hạnh phúc nho nhỏ. Mình cảm thấy...ít nhất thì mình không cô đơn :) Bởi lẽ còn rất nhiều người cùng chung bước với mình, chung sở thích với mình và có chung cảm xúc như mình =))
Mãn nguyện chính là cảm giác bây giờ :) Người yêu ư,chẳng cần một kẻ khác xen vào thế giới riêng tư, tôi đã có đủ niềm vui của một FA rồi ~
.
.
*trầm mặc* một câu thôi..."Đam mỹ muôn đời ! Hủ nữ muôn năm! "
Lãnh Hạ.
Sunflower and Sky..
"Bởi vì tôi luôn luôn thắng,cho nên tôi luôn luôn đúng." - Akashi Seijurou
Thứ Hai, 3 tháng 2, 2014
Thứ Tư, 22 tháng 1, 2014
Fiction KnB (3)
Fiction KnB (AoKise)
Title : Cậu là của tớ .
Couple : Aomine x Kise
Đang tiến hành
-----------------------------------------
PART 1.
Hôm nay trời mưa.
Và bạn học Aomine của chúng ta đang trú mưa ở một trạm chờ Bus. Cậu nhíu
mày, nhìn bầu trời xám xịt một cách thù hằn .
“Aiss,mình sẽ muộn buổi tập !”
Cau có, Aomine nhìn quanh khi nghe thấy một tiếng rít nhỏ.
_ Nhìn này, cậu ấy thật đáng yêu ~
_ Đúng đúng, mắt thật đẹp, cong cong lên ấy…
_ Ki-chan của tớ ấy, thật cool quá đi!
Mấy cô nàng váy ngắn cũn cỡn hôn chụt choẹt vào bìa tạp chí. Aomine tiếp tục
cau mày. Đây đúng là mẫu các cô nàng trung học sexy phổ biến, bình thường là cậu
ta sẽ vui vẻ đấy, chỉ là nếu không nhìn thấy bìa của quyển tạp chí “ Pink
Playgirlz!” kia.
Cậu trai tóc vàng không nhìn về phía ống kính, có lẽ cậu ta không chú ý.
Đôi mắt cong cong, nước da trắng trắng có phần ửng hồng. Màu áo trắng trong
sáng dưới tán anh đào và trời hoa hồng rực, thật sự là cảnh đẹp. Bờ môi kia,
cong lên cười cười. Thật sự đáng yêu. Nhưng Aomine vẫn khó chịu vì
cái-con-cáo-ngốc-kia lại để lộ vẻ đáng yêu cho người ngoài nhìn thấy.
Bầu trời sáng lên và cơn mưa tạnh hẳn. Cố lơ đi nỗi bực dọc, anh chàng cao
ngất rời khỏi trạm chờ và lững thững đi đến trường.
Lãnh Hạ.
*Phút quắn quéo Fan-gơn*
Thứ Ba, 21 tháng 1, 2014
Fiction KnB (2)
Fiction AoKise
TITLE : Sky and Sunflower
Couple : Aomine Daiki x Kise Ryouta
Đã end.
-------------------------------
Từ rất lâu trước kia, có một bông hoa hướng dương si tình.
Với sắc vàng rực rỡ, nó có thể so sánh với mặt trời chói loà tôn quý !
Nhưng nó không quan tâm, nó lại ghen tị với bồ công anh. Cánh hoa trắng muốt
kia có thể hoà vào sắc xanh của bầu trời trên cao. Nó thì không thể.
Nó yêu bầu trời.
Hoa hướng dương yêu bầu trời.
Mỗi ngày, nó đều ngẩng đầu nhìn theo bầu trời. Nhưng người ta đâu để ý đến
nó. Màu xanh rong ruổi cùng gió, chơi đùa cùng mây…vô tình chẳng quan tâm đến
ai.
Hoa hướng dương buồn bã. Nó mệt mỏi quá khi phải đuổi theo một kẻ mãi chẳng
để ý đến nó.Cây hoa cứ héo mòn dần, rồi chết. Bầu trời không biết.
….
…..
Kise Ryouta ngước đôi mắt lên nhìn cậu trai ngăm đen bên cạnh.
_ Aomine-cchi, cậu sẽ không bỏ rơi tớ như bầu trời chứ ?
Cậu con trai cao lớn tên Aomine ném bộp quyển tạp chí “mát mẻ” xuống đất,
nhào lên ôm người con trai tóc vàng.
_Ryouta, sẽ không! Tớ yêu cậu mà, tớ khác với bầu trời.
Kise cong mắt cười. Bộ dáng lười biếng tựa vào vai Aomine.
“Ừ, chỉ cần cậu ở bên tớ là đủ rồi. Tớ rất mãn nguyện, Aomine-cchi ~~~”
Cọ cọ vài cái, đáng yêu quá Ki-chan !
Lãnh Hạ.
Fiction KnB ( Aokise )
Fanfic : Hoa đào
Couple : Aomine x Kise
Đã end fic.
-----------------------------------
Hoa anh đào bay bay. Gió xuân mơn man, rất đỗi nhẹ nhàng, giống như trước
kia, rất lâu trước kia…. Kise ngẩng đầu nhìn trời hoa trước mắt, khoé môi nhàn
nhạt mỉm cười. Khung cảnh này, cậu rất quen thuộc. Năm ấy, họ mới mười sáu tuổi,
còn là những cậu trai nông nổi với chiến thắng mà bỏ quên rất nhiều điều ý
nghĩa hơn.
Cậu cũng như vậy. Không biết quý trọng những phút giây ở bên người đó. Vui
vẻ có, giận hờn có, tức giận cũng có…đủ loại tư vị. Bây giờ nghĩ lại, chỉ cần
được ở cạnh người đó đã là hạnh phúc lắm !
Áo trắng nhẹ nhàng, nụ cười hồn nhiên vương bên môi, đó đều là kí ức khó
quên.
Aomine Daiki, cậu ghi nhớ cái tên này, hồi niệm cái tên này. Tuổi trẻ của
cậu, đều là hắn.
…..
….
Từ rất lâu trước kia, dưới tán anh đào, có một người rất xinh đẹp với mái
tóc màu nắng và nụ cười rạng rỡ lòng ai. Một người cao lớn anh tuấn, mạnh mẽ
sôi nổi, khoáng đạt tự do với ước mơ của mình.
“Hoa hướng dương và bầu trời, chuyện tình đẹp đẽ nhưng cũng lắm đau thương…Hướng
dương dù rạng ngời đến mấy, toả sáng bao nhiêu cũng vĩnh viễn không với được vầng
xanh cao vợi kia…” Có ai đó đã từng thủ thỉ bên tai hắn những lời này. Dưới tán
anh đào, trong gió xuân vờn nhẹ và trời hoa hồng rực, lời tỏ tình nhẹ nhàng rót
vào tâm trí. Lúc đó, hắn bỏ quên lời tâm tình của người kia, chìm đắm trong giấc
mộng tuổi trẻ của mình. Đến lúc tỉnh lại, đã là mấy năm sau rồi. Đã không còn cậu
trai tóc vàng luôn lẽo đẽo theo sau hắn gọi “Aomine-cchi !” nữa.
….
….
Hoa đào vẫn rơi. Sắc hồng ngọt ngào che giấu khoả lấp mọi nỗi buồn thương.
Tình cảm nồng nhiệt trẻ trung, qua thời gian vẫn vẹn nguyên. Tấm lòng còn đó,
chỉ là…bên cạnh họ đã chẳng còn người kia. Cách nhau nửa vòng trái đất, xa cách
lạnh lẽo, có chăng chỉ là những cuộc gọi không hồi âm.
Không phải đã hết yêu, mà là yếu đuối không dám tiếp nhận tình yêu đó, sợ
rằng mình sẽ tổn thương người đó, sợ rằng mình không thể bảo vệ nâng niu người
đó.
Thà rằng, giữ trong kí ức một thời tuổi xuân náo nhiệt vui vẻ bên nhau.
Nhiều năm sau nhớ lại, chậm rãi ưu thương nhưng khoé môi vẫn mỉm cười.
“ Tớ hạnh phúc vì có thể gặp được cậu trong đời này, Aomine-cchi !”
“ Hướng dương của tớ, cậu mãi mãi là của tớ…”
END .
Nhận xét riêng: Đây không phải một câu chuyện ngọt ngào. Chỉ
có nỗi buồn nhàn nhạt mà thôi, không đến mức “ngược tâm” đâu. Một fic nhỏ ra đời
giữa mùa đông lạnh, chỉ là một chút ngẫu hứng viết ra. Mong mọi người đọc vui !
Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2014
Gặp gỡ định mệnh
Tác giả : Lãnh Hạ
Thể loại : : Đam Mỹ,đoản văn,hiện đại văn,bình đạm,ngọt,HE. ( ^v^)
Nhân vật : Tiêu Nghi x Phùng Ly
-----------------------------------------
Hắc hắc,cái này có dễ tưởng tượng hêm a? ~~~
Tác giả : Lãnh Hạ
Thể loại : : Đam Mỹ,đoản văn,hiện đại văn,bình đạm,ngọt,HE. ( ^v^)
-----------------------------------------
"Xin chào,nhật ký...Hôm nay ta lại gặp cậu ấy đó,là định
mệnh,định mệnh đó nha..."
Chán chường tắt đi TV,Phùng Ly thầm mắng đạo diễn “Đều là lưu manh,lưu
manh hết…trên đời,làm gì có cái gọi là định mệnh chứ…”
Nhìn lên đồng hồ,có lẽ nên đi ngủ trưa thôi,nếu không chiều đi làm sẽ mệt
mất!
Ngẫm lại,bản thân là một người hết sức bình thường.Là nhân viên mới của một
công ty nho nhỏ,lương bổng đủ ăn,cuộc sống bình bình đạm đạm trôi qua,nếu không
tính tới dung mạo tuấn tú của bản thân. * nha,đừng nói vậy,đại ca,dung mạo của
ngươi chính là rất thu hút đó,tuấn tú cái gì…*
Phùng Ly ngày hôm qua mới chia tay bạn gái xong,tâm trạng cư nhiên lại rất
bình tĩnh,thản nhiên,tựa hồ cãi vã hôm qua chẳng hề liên quan đến mình. Cậu sớm
đã có mệnh đào hoa,chỉ là không có được người nào ở bên cậu quá 2 tháng cả….Bỏ
đi,Phùng Ly ngoài công việc nhàn hạ ở công ty còn đi làm thêm tại tiệm bánh của
chị hai cậu – Destiny Cake. TMD!!Lại định mệ…chết tiệt.
.
.
-
?!Tiểu muội,cô xác định muốn nghe bài hát này ?” Phùng Ly
kiên trì hỏi lại nữ sinh lần thứ 3.
-
Ân !Anh Phùng,bật giùm tụi em nha…
Bình thản nhìn đám nữ sinh sụt sùi rấm rứt khóc trong tiệm bánh,Phùng Ly đảo
trắng mắt,vì sao nữ sinh thời nay đều như vậy a?
Thanh âm da diết cùng lời ca mang theo ý vị thê lương,tràn đầy nuối tiếc
khiến cậu mủi lòng. Giọng nam này quả thật rất diễn cảm đó,khiến người nghe
khóc như vậy…Gợi lên cảm xúc thương nhớ,lại xa xôi mơ hồ như từ kiếp trước,rất
muốn nghe lại một lần nữa.Phùng Ly thầm ghi nhớ cái tên này,Tiêu Nghi ! *ân,anh công của chúng
ta chính là đây a.Ảnh sắp xuất hiện rồi nga..hắc hắc~*
Buổi chiều ảm đạm buông xuống.Ánh hoàng hôn hắt lên những bức tường của tiệm
bánh một màu cam nhợt dị thường buồn bã.Rất hợp với bài ca lúc nãy..
Cửa đẩy ra,một chàng trai trẻ đi vào.Khuôn mặt anh tuấn,nước da ngăm đen
khoẻ mạnh ấn tượng,vóc dáng cao ráo khiến người ta hâm mộ.Chậc,bất quá,nhìn hắn
có chút quen mắt !
_Một chocolate cupcake và Americano,cám ơn. – Ân,cái giọng ấm áp này cũng
quen nha,hình như đã nghe ở đâu rồi…Phùng Ly vừa làm bánh vừa suy nghĩ lung
tung.Loa phát nhạc của tiệm vang lên bài hát “Kiếp trước chúng ta nhìn nhau đã
bao lần?” Phùng Ly đặt xuống phần bánh,thuận tiện nhìn qua khuôn mặt người kia.
Đuôi mắt phượng dài dài,con ngươi màu café ấm áp,kết hợp với khí chất lãnh
đạm xa gần của hắn,thật hợp,a..
_“Tiêu Nghi?” Phùng Ly vô thức bật ra câu hỏi.
Người kia trừng cậu một cái ngạc nhiên,rồi gật đầu “Xin chào anh.”
“Ân,xin chào…Bất quá,bài hát của anh rất hay a.”
“Cám ơn đã khen ngợi,tôi rất cảm kích .” – Nụ cười khẽ mỉm,thật sự có chút
toả sáng nha,Tiêu Nghi ~
Cậu sẽ ghi nhớ gương mặt này !
.
.
Từ lần gặp gỡ tình cờ đó,Tiêu Nghi thường xuyên đến cửa tiệm của chị Phùng
Ly.Đổi lại,cậu cũng rất ăn ý mà đưa cho hắn một phần Chocolate cupcake cùng đồ
uống nóng .Ngày qua ngày,việc này tựa hồ đã thành thói quen của cậu :Đợi một
hình dáng quen thuộc,và làm cupcake.
Hôm nay,bầu trời âm u xám xịt,lại còn có chút hàn khí lạnh lẽo. Tuy vậy,Phùng
Ly vẫn yêu thích tiết trời này,rất hợp để ngồi uống cacao nha…
5h chiều,đã qua thời điểm quen thuộc kia,Phùng Ly bất giác nhíu chặt mi
tâm,trong lòng nổi lên chút gấp gáp cùng lo lắng. Người kia sẽ đến chứ ?Tự vấn
lòng một câu như vậy,cậu lại ngồi xuống ghế đệm,ôm lấy chiếc gối bên cạnh,nhấm
nháp môt chút White Coffee theo công thức của riêng cậu.
Cửa mở.Bóng người cao lớn bước vào,khẽ mỉm cười hối lỗi :
_Thật xin lỗi,hôm nay tôi có lịch chụp ảnh,Phùng Ly .
Cậu ngước mắt nhìn hắn,bất an trong lòng rốt cục cũng rơi xuống.Xởi lởi
nói hắn mau ngồi,cậu nhanh chóng đi vào sau quầy.
Bên ngoài,người đàn ông âm trầm nở nụ cười,mang theo ý vị xấu xa …* Ách!Màn mong chờ sắp đến
rồi a..hắc hắc*
Uống xong tách Cappuchino Moon của quán,Tiêu Nghi yên lặng nghe cậu lải nhải.Phùng
Ly nói rất nhiều chuyện,từ những sự kiện vặt vãnh hằng ngày đến mấy tin tức kì
quái lan man trên mạng. Hắn vẫn rất trật tự ngồi đối diện cậu,trong đôi mắt nhỏ
dài tràn đầy ôn nhu cùng quan tâm.
Nói nhiều quá,khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo của Phùng Ly đỏ ửng lên,hơi thở
cũng gấp gáp hơn.Cậu bất giác nhìn vào mắt Tiêu Nghi,cứ như vậy rồi không có tiền
đồ đắm chìm trong đó.
Người đối diện lại cảm thấy miệng khô lưỡi khô,nhìn chằm chằm cánh môi đỏ
ướt át của cậu.Nhẹ nhàng nhướn mình đến gần chop mũi cao cao,hắn nhắm mắt.
Trong cửa tiệm,không khí thật sự ám muội,cùng với …sự cố mất điện hết sức
hữu duyên =V=
Ngậm lấy cánh môi mềm mại,Tiêu Nghi chậm rãi hưởng thụ mùi hương nhẹ nhàng
trên cơ thể cậu.Từ tốn đưa đầu lưỡi sâu hơn,mút liếm chậm chạp mang theo khoái
cảm từ từ dâng lên khiến Phùng Ly mềm nhũn toàn thân *Hắc,anh là tiểu xử nam
nga..~*
Bắt lấy chiếc lưỡi rụt rè trong khoang miệng cậu,Tiêu Nghi hoàn toàn chìm
đắm trong xúc cảm lâng lâng mới mẻ này.Cắn cắn lên môi mềm,lại bá đạo mút mạnh
lên đầu lưỡi non nớt…
_Ưm….a,ngô…
Tiếng rên nho nhỏ phát ra mang theo uỷ khuất,trên mặt Phùng Ly đã hoàn
toàn nhiễm một tầng huyết sắc….
Tách một cái! Điện có trở lại.
Phùng Ly mở to mắt,mơ màng nhìn nam nhân đã cơ hồ đè lên người cậu.Mùi vị
bạc hà nam tính sát bên cánh mũi khiến cậu thanh tỉnh phần nào.Ngượng ngùng đẩy
ra Tiêu Nghi,ngược lại hắn lại càng áp sát hơn.
_Tôi yêu em !! *chư vị cô nương,tung hoa đi nha ~*
Chớp mắt,Phùng Ly mơ hồ nghĩ,hình như,cậu cũng có cảm tình với người này….
Trong khoảng khắc cậu cúi đầu,Tiêu Nghi đã dung vận tốc siêu nhân cướp lấy
chìa khoá cửa tiệm trên quầy,đem cậu nhét vào chiếc Mercedes đen bạc bên
ngoài,lại nhanh nhẹn lái xe trở về chung cư StarsBIG xa hoa đằng kia…
* Ân,đoạn sau tắt đèn đóng cửa phòng thì các vị có thể hảo hảo tưởng tượng
nha,tiểu nữ liền nhanh chóng nhập viện đây a….*
= HOÀN =
Hắc hắc,cái này có dễ tưởng tượng hêm a? ~~~
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)





