Thứ Ba, 21 tháng 1, 2014

Fiction KnB ( Aokise )

Fanfic : Hoa đào
Couple : Aomine x Kise
Đã end fic.
                                                        -----------------------------------
Hoa anh đào bay bay. Gió xuân mơn man, rất đỗi nhẹ nhàng, giống như trước kia, rất lâu trước kia…. Kise ngẩng đầu nhìn trời hoa trước mắt, khoé môi nhàn nhạt mỉm cười. Khung cảnh này, cậu rất quen thuộc. Năm ấy, họ mới mười sáu tuổi, còn là những cậu trai nông nổi với chiến thắng mà bỏ quên rất nhiều điều ý nghĩa hơn.
Cậu cũng như vậy. Không biết quý trọng những phút giây ở bên người đó. Vui vẻ có, giận hờn có, tức giận cũng có…đủ loại tư vị. Bây giờ nghĩ lại, chỉ cần được ở cạnh người đó đã là hạnh phúc lắm !
Áo trắng nhẹ nhàng, nụ cười hồn nhiên vương bên môi, đó đều là kí ức khó quên.
Aomine Daiki, cậu ghi nhớ cái tên này, hồi niệm cái tên này. Tuổi trẻ của cậu, đều là hắn.
…..
….
Từ rất lâu trước kia, dưới tán anh đào, có một người rất xinh đẹp với mái tóc màu nắng và nụ cười rạng rỡ lòng ai. Một người cao lớn anh tuấn, mạnh mẽ sôi nổi, khoáng đạt tự do với ước mơ của mình.
“Hoa hướng dương và bầu trời, chuyện tình đẹp đẽ nhưng cũng lắm đau thương…Hướng dương dù rạng ngời đến mấy, toả sáng bao nhiêu cũng vĩnh viễn không với được vầng xanh cao vợi kia…” Có ai đó đã từng thủ thỉ bên tai hắn những lời này. Dưới tán anh đào, trong gió xuân vờn nhẹ và trời hoa hồng rực, lời tỏ tình nhẹ nhàng rót vào tâm trí. Lúc đó, hắn bỏ quên lời tâm tình của người kia, chìm đắm trong giấc mộng tuổi trẻ của mình. Đến lúc tỉnh lại, đã là mấy năm sau rồi. Đã không còn cậu trai tóc vàng luôn lẽo đẽo theo sau hắn gọi “Aomine-cchi !” nữa.
….
….
Hoa đào vẫn rơi. Sắc hồng ngọt ngào che giấu khoả lấp mọi nỗi buồn thương. Tình cảm nồng nhiệt trẻ trung, qua thời gian vẫn vẹn nguyên. Tấm lòng còn đó, chỉ là…bên cạnh họ đã chẳng còn người kia. Cách nhau nửa vòng trái đất, xa cách lạnh lẽo, có chăng chỉ là những cuộc gọi không hồi âm.
Không phải đã hết yêu, mà là yếu đuối không dám tiếp nhận tình yêu đó, sợ rằng mình sẽ tổn thương người đó, sợ rằng mình không thể bảo vệ nâng niu người đó.
Thà rằng, giữ trong kí ức một thời tuổi xuân náo nhiệt vui vẻ bên nhau. Nhiều năm sau nhớ lại, chậm rãi ưu thương nhưng khoé môi vẫn mỉm cười.
“ Tớ hạnh phúc vì có thể gặp được cậu trong đời này, Aomine-cchi !”
“ Hướng dương của tớ, cậu mãi mãi là của tớ…”
    END .
Nhận xét riêng:   Đây không phải một câu chuyện ngọt ngào. Chỉ có nỗi buồn nhàn nhạt mà thôi, không đến mức “ngược tâm” đâu. Một fic nhỏ ra đời giữa mùa đông lạnh, chỉ là một chút ngẫu hứng viết ra. Mong mọi người đọc vui !

                                                                                                Lãnh Hạ.

1 nhận xét:

  1. Thanks bạn đã viết fic. Mình thích Aokise lắm.mình cũng thích fic của bạn lắm.

    Trả lờiXóa